Nhà cao cửa rộng he...he...

Những bài thơ tôi thích

13/04/2009 18:06

Nhà thơ Luân Hoán là sĩ quan quân đội Việt Nam Cộng hòa. Tôi đọc nhiều thơ ông nhưng chỉ thích ít bài thôi. Dưới đây là bài thơ tôi đọc nhiều lần nhất, mỗi lần lẩm nhẫm lại thấy thương thương, chắc tại vì nó thật quá.

 

Ghé thăm ngươi tình cũ

Luân Hoán

 

Tôi trở về tình cờ không biết trước
Chồng của em vừa mới hy sinh
Em đã nặng hai vai hai đứa trẻ
Đâu đủ giờ sầu cho chóng bạc tóc xanh

Tôi muốn ngõ cùng em lời xin lỗi
Lời chia buồn, nhưng ngại mất lòng em
Tôi muốn thở vào môi hai đứa trẻ
Nhưng ngại buồn lòng người quá cố, không nên

Mắt em đỏ như cây đèn sáp trắng
Tôi không tin em khóc được một mình
Lòng tôi mở chia hộ em giọt tủi
Xin em cầm đặt nhẹ xuống lư hương

Tôi muốn hỏi bây giờ em còn giữ
Suốt cuộc đời nghề y tá hay không ?
Và băng bó vết thương người có đủ
An ủi mình mang nặng vết thương ?

Sao em bảo đời em toàn đau khổ
Biết, tránh rồi, mà vẫn gặp, thế thôi
Chồng từ trận, người yêu xưa tàn tật
Ai mong cho ngày tháng nhẹ ưu sầu

Tôi không chống nạng về đây để gõ
Lên tim em những kỷ niệm xa vời
Cũng không để nhờ em băng bó
Nỗi điêu tàn trên thân thể của tôi

Và chắc chắn không làm sao cắt nghĩa
Lần ghé thăm của gã thương binh
Đã có vợ, có con xinh đẹp
Em bằng lòng, kỷ niệm khó quên ?

Thôi đã trót đến đây rồi, hãy rót
Cho lòng nhau chút lệ ấm đi em
Bàn chân trái ngày xưa em thường gối
Giờ xin đời làm một quê huơng.

Hãy thắp đèn lên cho con em ngồi học
Cho con tôi tập vẽ bản đồ
Đừng có khóc, tôi đi đây, đùng có khóc
Nạng gõ sầu lóc cóc đường khuya

 

Search site

New list

This list is empty.

Trung Dũng © 2008 All rights reserved.

Make a free websiteWebnode