Nhà cao cửa rộng he...he...

Tổ Quốc rùng mình trong cơn nhậu nhẹt

13/04/2009 16:48
Entry for January 11, 2009
Entry for January 11, 2009magnify
 
Lâu lắm rồi mới đọc được bài thơ làm mình bàng hoàng như vậy.
Chắc nhà thơ Bùi Minh Quốc phải nghiến răng khi viết bài này.
Giọng thơ đầy uốt khí nhưng đọc xong tự nhiên khóc.
Càng đọc càng sôi máu.
Hôm rồi nhân vụ bô xít bô xeo ở Tây Nguyên, mình trợn mắt, bặm môi đọc cho bạn bè nghe bài này mà cứ tưởng như từ trong đờm, trong máu của mình phụt ra vậy.
Quý trọng ông từ "Một sớm mai xuân trước cửa hầm giả chiến thấy trời xanh xao xuyến..." Đến " Tổ Quốc rùng mình trong cơn nhậu nhẹt" và những đơn thư ông kính gữi lung tung thấy con người này yêu nước đến bất thường.
Xin dành một góc trang trọng cho bài thơ này và cùng rùng mình với ông.


 

TỔ QUỐC RÙNG MÌNH

TRONG CƠN NHẬU NHẸT


Còn ai kêu cho những cây thông không biết nói
Khi nhà thơ bị bóp cổ nghẹn lời
Rừng nguyên sinh vung lưỡi rìu quỉ đói
Rắc rắc cây xô cốc chạm quỉ vang cười

Chúng nó nhậu từng cánh rừng dải núi
Từng khoảng trời miệt đất lòng khơi
Nhậu tất cả từ Vua Hùng để lại
Nhậu đến nàng Tô Thị rã thành vôi

Chúng nó nhậu trên thân em trinh bạch
Trên lưng mẹ già còm cõi một đời bom
Con mất xác dưới chân thành Quảng Trị
Mẹ khoét hầm nuôi tiếp biết bao con

Kìa mẹ về run rẩy dưới mưa tuôn
Qua cửa vi-la thấy đàn con ngồi nhậu
Những đứa con thoát chết vụ khui hầm
Đang tưng bừng nâng cốc tụng nhân dân

Tổ Quốc rùng mình trong cơn nhậu nhẹt
Có nghe chăng con cháu ngợi ca Người
Và hạ bút ký hợp đồng cái rẹt
Hợp đồng này giầu đẹp lắm Người ơi !

 

Search site

New list

This list is empty.

Trung Dũng © 2008 All rights reserved.

Make a free websiteWebnode